Những lời bình của Cu Vinh là chuẩn quá rồi còn gì nữa. Nhưng anh cứ thêm lời bình thứ tư :
...
4. Cái tình của bé đối diện mới đáng để chúng ta suy gẫm. Một tình yêu vô bờ nhưng lại hàm chứa một ý thức cực kỳ tinh tế: mọi việc là như thường như thường khi chúng mình thương nhau.Thế đó :-) (CNC)
BÌNH ẢNH: CUỘC SỐNG KHÔNG KHUYẾT TẬT.
Thursday, August 29, 2013
.
Điều gây ấn tượng mạnh mẽ của bức ảnh ngoài việc phản ánh về cuộc sống tinh thần của một cháu bé bị khuyết tật ( mất cả hai tay) làm chúng ta xúc động, mà cái chính là thông điệp quá lớn của bức ảnh này:
1-
Khi con người ta biết rõ ràng mình đang thiếu cái gì thì phải quyết tâm nỗ lực bằng toàn bộ khả năng và ý chí để chủ động bù đắp lấy cái thiếu ấy, đừng kêu ca, đừng than thở, đừng tiêu cực, đừng bó tay. Mà muốn được như thế thì phải biết yêu thương vô hạn cuộc sống đang có, và tìm trong muôn vàn sự khổ đau, sự mất cân bằng một niềm lạc quan vô bờ bến để đứng vững, để chiến đấu, để vươn tới, để dành lấy niềm hạnh phúc.
2-
Và ở đây, nhìn vào ảnh, chúng ta bật khóc không phải vì sự khiếm khuyết tôi nghiệp của cháu bé, mà chính là sức mạnh tinh thần tuyệt vời của cháu, nó toát ra từ ánh mắt, từ động tác, từ cả những cử động rất đời, rất người, rất ấm áp, rất bao dung, và chúng ta bất ngờ là chính cháu bé khuyết tật lại đang an ủi chúng ta, những kẻ lành chân mạnh tay một niềm lạc quan, một niềm vui sống.
3-
Tôi nhìn vào tấm ảnh của cháu, như tôi được cháu an ủi, như đang được cháu vỗ về, như đang được cháu chăm sóc, và tôi thấy mình đang khỏe ra rất nhiều, khỏe cả về tinh thần và thể xác.
Cám ơn tác giả bức ảnh ( không biết là ai) đã đưa tới trước hết cho tôi tấm ảnh độc đáo và ngập tràn tia nắng lạc quan này.
Xin cảm tạ cháu bé, chính cháu đang chứng minh cho cả thế giới biết, khi chúng ta có ý chí, có tấm lòng, có tình yêu, cuộc đời không bao giờ khuyết tật.
Cám ơn các bạn đã đọc và like cho stt đêm khuya này.
Điều gây ấn tượng mạnh mẽ của bức ảnh ngoài việc phản ánh về cuộc sống tinh thần của một cháu bé bị khuyết tật ( mất cả hai tay) làm chúng ta xúc động, mà cái chính là thông điệp quá lớn của bức ảnh này:
1-
Khi con người ta biết rõ ràng mình đang thiếu cái gì thì phải quyết tâm nỗ lực bằng toàn bộ khả năng và ý chí để chủ động bù đắp lấy cái thiếu ấy, đừng kêu ca, đừng than thở, đừng tiêu cực, đừng bó tay. Mà muốn được như thế thì phải biết yêu thương vô hạn cuộc sống đang có, và tìm trong muôn vàn sự khổ đau, sự mất cân bằng một niềm lạc quan vô bờ bến để đứng vững, để chiến đấu, để vươn tới, để dành lấy niềm hạnh phúc.
2-
Và ở đây, nhìn vào ảnh, chúng ta bật khóc không phải vì sự khiếm khuyết tôi nghiệp của cháu bé, mà chính là sức mạnh tinh thần tuyệt vời của cháu, nó toát ra từ ánh mắt, từ động tác, từ cả những cử động rất đời, rất người, rất ấm áp, rất bao dung, và chúng ta bất ngờ là chính cháu bé khuyết tật lại đang an ủi chúng ta, những kẻ lành chân mạnh tay một niềm lạc quan, một niềm vui sống.
3-
Tôi nhìn vào tấm ảnh của cháu, như tôi được cháu an ủi, như đang được cháu vỗ về, như đang được cháu chăm sóc, và tôi thấy mình đang khỏe ra rất nhiều, khỏe cả về tinh thần và thể xác.
Cám ơn tác giả bức ảnh ( không biết là ai) đã đưa tới trước hết cho tôi tấm ảnh độc đáo và ngập tràn tia nắng lạc quan này.
Xin cảm tạ cháu bé, chính cháu đang chứng minh cho cả thế giới biết, khi chúng ta có ý chí, có tấm lòng, có tình yêu, cuộc đời không bao giờ khuyết tật.
Cám ơn các bạn đã đọc và like cho stt đêm khuya này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét