Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Túm váy lại

Thế đấy, đã gọi là duy tâm, duy thần ... theo cách hiểu đời thường có nghĩa một sự viễn vọng về một tương lai xa vời, và thực tế - ai cũng thấy - xa tới ngoài thời gian của tất cả các đời người cộng lại. 
Nhưng một trong chín thuộc tính  của con người là ước mơ. Để ước mơ thành hiện thực, ước mơ không dừng lại chỉ là mơ ước viển vông thì người ta phải làm, chữ nôm trong tiếng việt nói là hành. Các tín đồ của các Đạo giáo nói là "hành đạo".
Để tới được Thiên đàng, Niết bàn... trong quá trình tu tập và hành đạo, điều nằm lòng trong tất cả các Đạo của mọi tín đồ là tình thương, hành xử tương thân  tương ái, tránh làm điều ác... trên suốt con đường đạt đạo của mong ước.
Từ hồi ông Mác, ông Lê cho ra đời lý thuyết Duy vật rồi Duy vật biện chứng, lý thuyết này phân chia rành rẽ loài người thành 2 giai cấp chính: vô sản và tư bản. Lý thuyết này nêu bật lên sự mâu thuẫn đối kháng không thể thỏa hiệp để tất yếu sẽ phải có  Cách mạng. Bóc lột là thâm căn cố đế của Tư bản, còn Vô sản có công cụ Chuyên chính vô sản để tiêu diệt Tư bản.
Cũng đã có cỡ 1/3 nhân loại từng hào hứng nghe theo để đi tìm cái na ná thiên đường hoặc niết bàn  có tên là Xã hội XHCN và CSCN. Thế nhưng đến bây giờ, chỉ còn những người, hoặc đang mưu mô gian tà một điều gì, hoặc đang chon von trên đỉnh cao quyền lực không thể tụt xuống, vẫn đang hô hào và định hướng tiến lên.

Cái oái oăm mà ông Mac, ông Lê không thèm biết hoặc giả vờ quên là sự hoán đổi có tính giai cấp - nếu chia như thế - bởi để thực thi  xứ mệnh (được gán)của giai cấp mình thì hẳn loài người cứ phải liên tục cách mạng, cách mạng mãi mãi. (Hèn chi trước đây mọi người thường hô "tinh thần cách mạng muôn năm"!)
Và Địa cầu chỉ là nơi chất chứa  thù hận.

"Túm váy" lại, nếu các đạo giáo là duy tâm thì hẳn là Duy Tâm Tích Cực, bởi dù thiên đường là vời vợi  xa thì mọi người cũng đã kịp yêu thương nhau. 
Còn thiên đường Xã hội chủ ngĩa nơi xứ mù tịt nào đó đích thị cũng là  một(dạng) đạo duy tâm, nhưng trên con đường (định hướng- đạo) này chỉ toàn gai góc hận thù khắc sinh bởi chuyên chính vô sản luân phiên, nên Nó hẳn là Duy Tâm Tiêu Cực.
Phải vậy không em nhỉ!

***

Té ra là cái anh Trung Quốc phá hoại và là nguyên nhân chính để Chủ Nghĩa Xã Hội sụp đổ cả hệ thống.
Chính ảnh chứ không phải ai, khi năm 1979 xua quân uýnh chiếm và tàn sát Việt Nam để các quốc gia khác nhận chân những điều còn đang mộng mị.
Cái mặt nạ huynh đệ, hữu nghị và cả cái mặt nạ đẹp đẽ nhất "ĐỒNG CHÍ" bị  rơi xuống một cách hit le tàn nhẫn.
Vạy nên, tuần tự nhi tiến, các nước XHCN Đông Âu  "bỏ của chạy lấy người" có gì mà phải phân tích phân tiếc!

Thế thì sao Trung Quốc vẫn kiên trì CNXH để phát triển theo " màu sắc trung Hoa( chữ của ĐCSTQ)"?
Xin thưa, từ bỏ và sổ toẹt Chủ nghỉa Mác-Lê  và cà Tư tưởng Mao Trạch Đông, với người Hán-Thanh là chuyện nhỏ, thậm chí rất nhỏ.
Cái mà đồng chí Ôn Gia Bảo ho hào cải cách không gì khác là tỉm cách điều chính thể chế dung hòa với Thuyết Tam Dân của Tôn tiên sinh nhưng chẳng thể công khai 3 mặt 1 lời. Chả lẽ Đảng cộng sản TQ, sau cả gần trăm năm mới nhận ra sai lầm của mình ư? Với Tôn Trung Sơn thì không là vấn đề gì, nhưng chính Quốc dân đảng (họ Tưởng kế thừa) là nền móng và cơ sở cho xã hội Đài Loan phát triển.
Chả lẽ đại lục vĩ đại  lại thua thàng đảo tí hon! hehe

"Túm váy" lần nữa, XHCN không biết có ở thiên đàng không nhưng Trung Quốc thực sự đã từ bỏ chủ thuyết này lâu rồi, nhưng bởi  lỡ (như trên) rồi, nên nó vẫn cứ  đang lừa mị đấy, có sang đó chơi thì biết thế, em nhé!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét