Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Ý TƯỞNG KỊCH BẢN

Con sông đào hiền hoà trong vắt hiện lên mơ hồ, xa xăm trong giấc mơ của nó. Những hàng sầu đâu, những rặng ô-môi thắm đỏ lung linh soi bóng mỗi khi xuân về. Nào nó đâu biết mùa xuân là gì, nó nghe và nhớ thế, mùa xuân về ,nghĩa là khi đó nó được thoải mái vui chơi nô giỡn cùng người chủ nhỏ. Cậu chủ quần áo mới xúng sính, cười khanh khách và hào phóng ném nguyên cả tảng thịt gà vào bụi cây cho nó sục, thay vì là cục gạch như mọi khi.

Nó là chó nhà, Vàng. Người chủ nhỏ gọi nó như thế.

*

Dòng sông mùa khô đục ngầu trải phơi trong nắng. Sỏi đá nhuốm màu vàng khẳn của nắng gió đất cát. Đây đó, nhiều hòn ánh lên  những tia chớp màu vàng kim loại.
Nó the thẽ  lia lưỡi vào dòng nước cuồn cuộn đục ngầu, vừa ực nhẹ vừa thận trọng nghiêng mắt về phía thượng nguồn, nơi cái thác nước , dù teo tóp nhưng do quá cao nên vẫn réo rội tiếng ầm ào giữa khu rừng nhuốm đỏ. Phía đó, những phu vàng hùng hục say mê, trầm mình trong nước, ánh mắt đờ đẫn săm soi mẻ sàng một cách nghiêm cẩn. Cũng chính nơi đó, cậu chủ nó đã bị đoàng, trước khi bị nước cuốn chìm vẫn để vào nó một ánh mắt yêu thương nhưng bất lực...


Là một chút nói về nhân vật chính trong kịch bản phim : Dòng sông thơ ấu.
Dụng cái motiv quen, để ngợi ca tình yêu, lòng trung thành và sự quả cảm thông qua cuộc lưu lạc và phiêu lưu của một chú chó Phú Quốc theo chủ đi đào vàng.
Những tình tiết đủ gay go khốc liệt: cậu chủ bị bắn chết, bản thân Vàng suýt bị riềng mơ, kết bạn và nhập vào bầy sói rừng. Cuộc sống tự do nhưng hoang dã cho nó cơ hội trưởng thành trên  đố kỵ của vài con sói nhỏ nhen, quyết đấu thành công để trở thành  đầu đàn và sau cùng trở lại đồng vàng trả thù cho cậu chủ... liệu có đủ hấp dẫn không nhỉ?

Tất nhiên, đoạn kết phải được xử lý, xếp đặt thế nào để dù sống tự do hoang dã, nhưng nó, chú chó Phú Quốc tên Vàng, cứ  toát lên được một sự đau đáu về nơi chôn rau cắt rún, nơi có dòng sông tuổi thơ đầy kỷ niệm..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét