Ngạn ngữ cũ: "Vốn dĩ không có đường, người ta (không phải súc vật) đi riết thành đường."
Mới: Vốn dĩ là vô sản, nhà nước (không phải đất nước-Tổ quốc) cứ nặn đủ các kiểu thu phí ắt giàu. mạnh :)
Hình như cụm từ này là mới, được phát kiến bởi blogger Đông A?
Không rõ tác giả cắt nghĩa cụm từ này thế (ctn) thế nào, nhưng nôm na là thế này: "Mặc cảm" là một trạng thái tinh thần vô thức tiêu cực, hướng nội hoặc hướng ngoại. Trường hợp là hướng nội (cá nhân hay tập thể) sẽ gắn với tự ti - cảm thấy mình-tập thể mình - yếu đuối, nhỏ bẻ, hèn mọn. Khi mặc cảm là hướng ngoại, nó trở thành một định kiến tiêu cực vô thức, thể hiện bất mãn, chán chê và bất tín ... với đối tương.
Vậy là tạm rõ.
Thì đây, trên báo Người Lao Động hôm nay, tin ngắn về vụ thiêu chết nhà báo HH, phóng viên viết "...qua 2 lần điều tra lại, vẫn không x/đ được đồng phạm. Theo đó bà Liễu vẫn không có đồng phạm..." (trong vụ giết người này).
Từ "vẫn" lặp đi lặp lại không gì khác là 1 cách "mặc cảm dòng chính" đó thôi. Bởi thông thường - không bị mặc cảm chi đó, người ta phải viết là: ...sau hai lần điều tra lại, CSĐT x/đ không có đồng phạm trong vụ này. Theo đó bà Liễu là thủ phạm duy nhất...blabla.
Cứ canh cánh như là: phải có đồng phạm chứ, chẳng qua là chính quyền làm việc như kit ; :)
***
Xyri sẽ theo kịch bản nào khi đã có rất đủ thời gian để quan sát rút kinh nghiệm từ 3 kịch bản: Tu, Ai và Ly ? Xu hướng kết hợp Tu-Ai là 85%, có hoàn hảo hay không và nhanh chậm thế nào phụ thuộc vào cách xử lý nút găng Iran-Israel-Mỹ-NATO. Nga và TQ chỉ là những tác nhân câu giờ gỡ gạc. Iran cũng may chán trong bối cảnh tái tranh vị trí TT của Obama nhưng lại là một sự gấp gáp cho NATO (tích cực, sốt sắng nhất là Pháp) và vợ chồng anh Bashar al-Assad .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét