Sao mà người ta không nói "Madam Biết tuốt" mà chỉ "Mr. Biết tuốt"? Hay, đã là phụ nữ thì biết tuốt mọi chuyện là đương nhiên?
Ờ .
Nhưng coi chừng à. Khi mình nói "Mr. BT" để ám chí sự vẻ như nông cạn lanh chanh xí xọn của ai đó, có thể mình cũng đang là một nhà Mr.BT tiềm tàng, bởi chính mình vừa đưa ra một phán xét phiến diện và chủ quan, cũng tại mình thường chắc chắn không thông thái tới mức có thể hiểu rõ tuốt tuột mọi vấn đề, mọi thời đại. của người và vật, hihi.
Ngài í được mọi người phong Mr.BT trong bối cảnh một chuyến hải hành dài ngày. Thường sau khi dùng bữa, trong hương thơm toả ra của các thứ đồ uống, cả mùi thuốc lá và sì gà (hồi đó thế giới chưa có con số thống kê những nguyên nhân của bệnh ung thư phổi), nhâm nhi trên sóng nước, trong trời mây xanh thẳm chập chờn..., khi đó, hầm bà lằng trăm chuyện, tất tật mọi sự, mọi thứ của đời, từ sự tan chảy của các núi băng khổng lồ lồ ở 2 cực trái đất, chuyện giống muỗi có 12 chân ở vùng châu thổ Sông Nin... đến chuyện về linh hồn, đấng toàn năng và cả những con ma xó, thậm chí còn cả những chuyện về sự rỗng tuếch của nền giáo dục đương đại và sự phát khùng của giới khoa học khi đo được tốc độ ánh sáng để vỡ ra rằng Einstein chẳng điên tẹo nào, được "bà tám" rôm rả hồn nhiên. Phải, khi đó, bất kể bữa sáng, trưa hay chiều, đêm, điều này cũng có nghĩa là thời gian, không gian của cái bao tử không là yếu tố quan trọng gì cho trí não, trong chuyện trà dư tửu hậu, Mr.BT của chúng ta thao thao bất tuyệt, khi kể, khi diễn giải, phân tích, nhiều khi còn hùng hồn tranh biện với người khác đang nói về một vấn đề học thuật có vẻ hết sức chuyên sâu.
Tác giả cái chuyện ngắn này cũng bảo, nếu chỉ có thế thì có chi đáng nói, cũng như chiện Nga cứ tuồn vũ khí cho Xyri nhưng mặt khác lại vỗ ngực "Nga bảo vệ sự công bằng" và rêu rao sự không nghiêm túc của anh bạn hữu nghị hai đời truyền thống của mình.
Chả là có một buổi sáng như thường lệ, MrBT của chúng ta tự dưng mất lịch sịch săm soi vào cái rãnh ngực huyền bí của một quí bà đang ngồi khoác tay, ngả hẳn vào vai phu quân mình ra chiều Ro-Ju lắm. Hành vi bất nhã đó hẳn sẽ làm đức ông chồng của lady và cả mọi người đầy chất trưởng giả xung quanh khó chịu, nhưng sự việc lại đẩy đến một vụ cá cược đầy kịch tính.
- Mr.BT: -Uí giời, đã vài chục năn nghiên cứu ngọc học nhưng tôi chưa từng thấy một cái gì tuyệt mỹ hơn thế. Nếu không giận, madam có thể nâng chuỗi ngọc lên một téo cho mọi người chiêm ngưỡng?
- Ông chồng: (Bất chấp sự e lệ phừng phừng của bà xã, lại đang như cố thu nhỏ ép dẹt mình vào nách chồng): - Đây, có gì đâu, thường thoi mờ.
- Mr. BT: - Qúi vị thấy chưa, ánh sáng trắng nhợt nhạt trong phòng này sao có thể vỡ oà ra các đơn sắc của cầu vồng và nhảy múa vui tươi như thế! Đây quả là những viên kim cương tuyệt tuyệt hảo và đã được những maestre xứ Italy bậc thầy cắt giác mài giũa. Chỉ có một duyên kỳ ngộ thật đặc biệt, giữa thiên nhiên và con người mới sản sinh một ưu phẩm thế này. Bà nhà thực phúc đức !
- Ông chồng: - Hốhố hôhô hố... Hiểu biết của ngài thật tương xứng với sự xuềnh xoàng vĩ nhân của body ngài. Thật là may mắn, chuỗi ngọc giả này được mua với giá 27 đâula, đấy, háhá!
- Mr. BT: - Bìn tĩn nà, Phiền sơ có thể lấy ra cho tui coi lại?
- ...
- Mr.BT: - Yes! Không thể nhầm. Chuỗi ngọc này không có giá dưới triệu đố là!
- Ông chồng: - Ngài khảng định đây là chuỗi kim cương thật?
- Mr. BT: Tất nhiên vầng.
- Ô. chồng: - Vậy sao ta không làm 1 cuộc độ nho nhỏ cho nó máu , nhỉ?
Với tất cả đam mê cá cược của loài người, cả nhóm đồng lòng vun vào để được coi không một màn hí kịch, hay bi kịch cũng thế, cuộc đấu của 2 người lạ mà thắng thua gì thì mĩnh cũng được một phen khoái trá.
Nội dung cuộc cá cược này được góp ý của mọi người và thống nhất cuối cùng như sau:
1. Khi tàu cặp cảng gần nhất sẽ mời chuyên gia giám định đá quí làm tài phán.
2. Nếu Mr BT là mít đặc về đá quí - nhận định sai - nói phét- thì phải trả cho Ô. chồng 500usd. Trường họp ngược lại, Mr BT sẽ thắng 1 000 usd.
Sở dĩ có sự chênh lệch 2 chiều vậy bởi người thách đố - Ô chồng - đã chấp thêm lòng tự tin của mình vào đồ trang sức trên cổ vợ do đinh ninh đã nắm chắc lai lịch (chất lượng và giá tiền) của món đồ đó.
***
Hải trình theo lịch sẽ cặp cảng X vào trưa nay. Hành khách vui mừng sẽ lên bờ dạo chơi , mua sắm và ăn uống tạm quên những bềnh bồng lảo đảo lênh đênh chán chết. Hồi hộp nhất là nhóm ngài Mr. BT với vụ cá độ ngẫu nhiên để trốn tránh sự tẻ ngắt chuyến hải trình cũng như thoả mãn tính tò mò cố hữu, thích chĩa mũi vào những việc không đâu cùa người rổi rãi.
Trước khi tàu cặp cảng.
- Mr. BT: -Thưa quí vị, sau khi suy nghĩ về sự nông nổi của mình, tôi trân trọng tuyên bố đã thua cuộc Ngài Đây. Cảm ơn sự khích lệ đáng yêu của quí vị. Trước mọi người tôi xin được giả bộ chân thành chung độ với tinh thần "học tập đội bạn"!
***
Người bạn cùng khoang hỏi Mr.BT: - Cần phải chiến đấu để nếu thua phải thua đầy danh dự chứ, cớ sao ngài đầu hàng một cách vô điều kiện khi chưa đưa chuỗi ngọc ra giám định ?
- Đây, tôi nhận được thư này tối qua,. Ngài hãy đọc nó.
" Thưa Ngài Mr.BT, người phụ nữ khốn khổ này cầu xin ngài huỷ bỏ vụ cá cược về chuỗi kim cương. Xin được thú thực để ngài có thể mở lòng bao dung, chuỗi ngọc này đúng là kim cương xịn, quà tặng của một người bạn trai quí hoá của riêng tôi. Vì lý do nhạy cảm ngang với những v/đ xã hội của VN đương đại , khi đức lang quân tôi tra hỏi, tôi đã nói thác rằng, đó là ngọc giả tự mua với giá 27 usd, thế nên...
Tôi cũng gửi ngài số tiền mặt 2 500 usd, trong đó ngài "chung" lại cho lang quân tôi 500, số còn lại là tiền ngài xứng đáng được hưởng theo hẹn ước, cùng với sự cảm ơn từ miếng lòng thành của tôi...
Người đàn bà đau khổ ký tên. "
Trời ơi cái này là không nhớ thật hay cố tình chế ra mà kinh quá vậy bác ơi :(( truyện gốc là Mr. Know All của William Maugham ạ
Trả lờiXóa