Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

HIỆN NGUYÊN HÌNH SIÊU

Rốt cuộc thì cựu bộ trưởng Bộ KH-ĐT đã bị truy tố. Dư luận ì xèo về cái giá  ông Giá đang trả và sẽ phải trả. Không ít tin tức từ báo chí lá cải chính thống "lót ổ" cho một kịch bản xử và tuyên án trong tương lai không gần có lợi cho phạm nhân. Nào là người (Trần Xuân Gía) đức độ, bằng cấp hàm hung chính quy... nào là công lao của ổng với nền kinh tế VN trải dài theo các chức vụ quản lý nhà nước đã kinh qua. Còn phía kia, ảo và mang tính nhân dân chính thống thì cũng đủ các lý lẽ để sỉ vả ông Gía và một vài đắc chí mọi dân mừng rỡ vì đảng ta đã tóm được 1 vài con sâu hơi bự.

Thôi thì nước cứ trôi, nặng thì chìm, nhẹ thì nổi lều phều theo qui luật, nếu dòng chảy không bị tù hãm. Cái đáng nói và cần thấy rõ là cái "bảo bối giữ mình" của nguyên Phó Chủnhiệm UBKH Nhànước, nguyên bộtrưởng Bộ Kế hoạch-Đầu tư, và bây giờ, đương kim Chủ tịch HĐQT ACB-bank.

Nhắc đến "bảo bối" làm nổi hứng lòng vòng một chút khác biệt trong tính cách - văn hóa Đông -Tây. Cụ thể là các nhân vật anh hùng trong phim cao bồi Mỹ và các anh hùng cái thế trong Kim Dung võ hiệp truyện.
Kẻ thắng cuối cùng trong phim cao bồi luôn là người nhanh hơn, mạnh hơn, khôn hơn và nhân bản hơn. Những yếu tố cá nhân này phụ thuộc chính bản thân nhân vật. Thế nên nhân vật của chúng ta phải kinh qua  học tập, tôi luyện cùng những thử thách máu và nước mắt.
Còn các anh hùng cái thế của Kim Dung? Để thâu tóm quần hùng và thống trị xã hội đen, gì thì gì, nhân vật luôn phải thủ đắc mộ bí kíp võ công siêu hạng, đó cũng là bửu bối của chàng để khuất phục mọi đối thủ.
Sự khác biệt này là đấy, tây thì lo rèn luyện, đông thì chỉ lăm le cứ phải có bảo bối. Thế nên mưu chước phương đông cổ kim phần nhiều đều dựa vào sự lươn lẹo.

Trở lại với "bảo bối" của ông Gía.
Có vẻ như thấy được cảm giác đơ lưỡi bắn một mũi tên bậy bạ để nói lại diễn nghĩa (ởđây http://www.tienphong.vn/Phap-Luat/593185/Ong-Tran-Xuan-Gia-Toi-co-bao-boi-de-bao-ve-minh-tpp.html ), song hẳn, trong bối cảnh xã hội hiện tại và với  sợi chỉ hồng nilon xâu kết hệ thống, ai cũng dễ liên tưởng  tới một thứ bảo bối kinh hồn mà ông Gía đang thủ đắc. Chí ít cũng có kết quả kiểu "trạng chết  chúa cũng băng hà theo sau" ?
Ông giá nói lại, rằng thì, chính ông là cha đẻ cho Luật Doanh nghiệp VN(để khảng định rất thuộc Luật?), rằng thì, những gì mà Luật không cấm thì doanh nghiệp và người dân được làm (ông này vơ quàng cả dân ngu - có cả Đoàn Văn Vươn - vào 1 rọ họ hàng cơ đấy, hihi).
Nếu ông Gía thấm nhuần như vậy thì chết chắc!

Kẻ chỉ làm Incombank lụn bại do tham gia vào chuỗi 6 ngân hàng soái Việt khi đó trong vụ án Epco-Minhphụng làm thiệt hại cỡ trên 32 triêu đô đã bị tử hình. Và cũng lưu ý: lòng dân lúc đó chưa ly tán trầm trọng, mất niềm tin vào Đảng và Nhà nước như bây giờ.

Với cách thức đạo diễn của mình, ê-kíp ông Gía đã để 1 cá nhân thủ lợi hợp pháp từ kẽ hở Luật pháp trên 700 tỷ đồng, tương đương trên 35 triệu đô, bằng thủ pháp phi pháp.
Đương nhiên, sau này báo chí tốt sẽ phanh phui sự vô lý khi cho rằng cô Huyền Như chỉ hưởng lợi 1 mình do lừa đảo (theo cáo trạng tống đạt), chỉ riêng số tiền 35 triệu $ của một nhân viên ngân hàng nổi lên giữa ngổn ngang lũ lụt, động đất, sông tranh, văn giang vụ bản cần thơ... hầm bà lằng bi giờ là một bức tranh xã hội đểu cáng siêu tưởng.

Chưa kể, chính bản thân ông Gía lại là cha đẻ (rất huênh hoang) của Luật DN, giờ ổng tuyên bố đã chỉ làm điều mà Luật không cấm(?),  thì chính ông là tên ôsin cố ý khóa cổng hờ để cùng đồng bọn khoắng hết của nả của chủ nhà .

Ông Gía đã tự lột cái vỏ đạo mạo cán bộ nhà nước, đảng viên, công bộc của dân và hiện nguyên hình một tên lưu manh siêu hạng.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét