Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Tùy phím về DÁNG ĐỨNG HOA KỲ

Đọc được ở đâu đó thông tin lá cải rằng Michelle Robinson Obama đoạt giải Trang phục đẹp nhất hay gì đó tương tự, anh tưởng chắc là hơi hướng lăng xê cho Nhà Trắng lẫn Nhà tổ chức festival mà thôi. Thế nhưng khi nhìn bức hình Michelle chớp chung cùng phu quân khi tiếp vợ chồng bác Tư Sang thì anh phải xét lại suy nghĩ từng thoảng qua đó.
Phu nhân của Sang chủ tịch là tầm thước, thế nhưng khi sánh bên đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ thì chắc chắn là hơi bị khiêm nhường rồi. Sẽ không có gì đáng chú ý hay quan tâm ở các đệ nhất nhân vật phụ này nếu bỏ qua dáng đứng bến te, í kên, dáng đứng hoa kỳ của  LaVaughn.
Nhắc đến hai tiếng 'phu nhân' bây giờ trong ngôn ngữ Việt có vẻ rất thường tình, ấy vậy mà trước đây, sẽ là súc phạm ghê gớm những người cộng sản nếu ai đó dám nói "phu nhân cờ rúp si kai a của ông lê nin" hay "giang thanh phu nhân của ngài mao trạch". Đơn giản bởi CNCS tất tật được gọi chung là "đồng chí", bởi họ đang tự nguyện choàng cho mình cái áo lý tưởng vĩ đại trong công cuộc công cộng hóa tuốt tuột.
Người Việt ta nói chung thường quan niệm  và tự hào về sự tinh tế trong nhiều hành vi văn hóa, cả trong ứng xử.
Nhớ câu chuyện dông dài của các cụ rằng Cụ Hồ là ghê lắm đấy. Khi gặp gỡ các nguyên thủ khác, cứ là phải đĩnh đạc bước lên ngang bậc mới bắt tay hoặc rối rít ôm hôn, dù đối tác vồ vập chìa-giang tay đón trước mà chân vẫn yên vị ở bậc thếm cao hơn nhé.
Thế nên, anh cũng chủ quan và ngây trơ trong tắng lắm. Cứ ngỡ văn hóa tư bản dãy chết cùng lắm cũng chỉ hơn ta ở chỗ dân chủ thực dụng bốp chát, chứ sự tế nhị trong các hành vi cư xử ư? Thua ta là chắc.

Thế mà lại không phải thế mới đau. Nhìn Michell trong dáng đứng hoa kỳ mới nể làm sao.
"Người vĩ đại thật sự không để bóng mình che tối kẻ khác" là quan niệm đao to búa lớn thiếu thực tế. Ngay trong đời thường, những người có giáo dục tốt cũng chả bao giờ muốn trỗi quá nhiều khi xuất hiện cùng người khác về hình thể.
Mà Tạo hóa cũng trớ trêu làm sao. Đã sinh du lại còn sinh lượng; đã ban cho người có một mỹ quan hình thể nhất định, nhưng lại ban hình hài chẳng như tự muốn. Vậy nên kích thước vàng của người này có khi lại làm tủi (ít nhiều) kích thước không được vàng lắm của người khác.
Vấn đề quan trọng đặt ra là, thật thích hợp song ta vẫn đẹp như vốn dĩ.
Làm thế nào đây?

Xuất hiện cùng Sang phu nhân trước họng kính thế gian với giày gót thấp hết cỡ có thể, nhưng khi đứng, không bạnh ra mà khẽ khàng thu bàn chân lại. Chiều cao thân thể thu lại hết mức do đế dày mỏng, nhưng nét bô đì vẫn thanh mảnh cần thiết của vẻ đẹp và duyên dáng.

Mới thấy sự tinh tế và nền nhã hoa kì chả thua gì nền dân chủ!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét