Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

NHAM CHI LUẬN 7

(dành cho những kẻ chuyên khơi thù đánh lận chân lý)
Không ai sống bằng quá khứ, nhưng kí ức - đặc ân của thượng đế cho riêng loài người - luôn chìm nổi và đeo đuổi dai dẳng trong mỗi người.
Các phân tử chuyển động hỗn loạn nhưng trật tự trong giới hạn bề mặt vật chất ai chả biết,thế thì bề mặt lòng người ở đâu để mọi hương mùi chuyển động tự do và vô cùng? vậy sao người ta không mở to mắt và động não để so sánh kí ức về các hố bom ở VN và hố bom nguyên tử ở Japan nhỉ,chả lã giống Phù tang là chủng chóng quên? còn chủng Việt không biết nhục muôn đời vay mượn?

Thời gian có thể lấp đầy mọi hố bom lớn nhỏ trên bề mặt của đất song, những "hố bom nô dịch" tinh thần không thể trông chờ (vào thời gian) mà phải do ý chí con người. Người Hàn, Đài đã làm được. Mười Miến , Mông, Tạng...đang làm, còn người Việt? thật khó khăn làm sao.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét