Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2012

TỈNH MỘNG

Ngày ấy
Cài những ánh sao vào trong làn tóc xanh
Mềm hơn mây và ấm hơn hơi thở
Hừng hực và thắc  thỏm  ,

Ngày ấy
Khẽ rơi trên môi  những giọt mưa đầu mùa
Dịu mát và diệu huyền
 Khát khao và hy vọng .

Mà đời cứ bâng quơ gió thổi
Xóa tan quy luật giả của người
Có những chiếc lá nghiêng rơi
Trượt theo tia sáng giữa chiều
Nắng quái.  

Anh vo tròn nỗi cô đơn với niềm khắc khoải
Ném tan những cơn mê
Cho một bình minh
 Vùng thức!
.
CNC



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét