Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

NHẬN

                                                                                                                                 Việt Phương

Một sớm cuối đông rét ngọt buốt tim
Đón một tương lai giữa nghìn lẽ phải

Có một cánh chim thân quen chấp chới
Có một nẻo đường mê mải đi tìm

Mơ ước chập chờn nổi chìm thành bại
Vòm lá trước nhà quằn quại mỉm cười

Gieo trồng miệt mài rồi người gặt hái
Giữa trời đặc mây sao băng đổi ngôi

Tương lai trong tay đừng lầm xa ngái
Một niềm xanh bay sâu mãi vào trời


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét