Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

"Thế giới đổi thay, thời đại không thay đổi (Nguyễn Đức Bình)", HUYỄN HOẶC NẶNG!

Muôn vật với nhất cử nhất động của chúng cùng vớiThiên nhiên trong không-thời gian thuộc địa cầu được gọi chung là Thế giới.

Thời thế và Thời đại đều là những khoảng thời gian xác định (giai đoạn), nhưng khác nhau ở chỗ, Thời thế (tự có -tự tiêu) hình thành theo qui luật nhân-quả, do tất thảy mọi yếu tố kết quả của sự vận động không ngừng nghỉ của thiênnhiên và conngười.

Thời đại mang tính chínhtrị-xã hội, hình thành và tiêu vong thuần do sự vận động tư duy và ý chí của Con người (Human being) - vị Chúa tể của trái đất.

Tư duy của những người đã chết, (hoặc giả đã chết khi còn đang thở)  là vĩnh viễn ngưng hoạt động và không tham gia vào quá trình vận động của Thếgiới. Tư tưởng  các tiềnbối, dù đã tạo lên một Thời đại nhất định, nhưng buộc phải nhường chỗ cho các luồng tư tưởng mới khi Thế giới thay đổi để hìnhthành một Thời đại khác, mới và nhiên-nhân văn hơn!

 Bất cứ Thời đại nào, dù quang minh hay hắc ám, dù dài hay ngắn, đều buộc phải có thời điểm kết thúc !
Đễ cuộc sống là mãi tươi xanh!


" Cú không nhìn rõ ngày, quạ chẳng nhìn rõ đêm, chưa hề gì; nhưng con người, khi cuồng tín sẽ không thể rõ được điều gì, cả ngày lẫn đêm!" (Châm ngôn cổ)


 ***

P/S: "Nhiên văn": Ôm thiên nhiên vào lòng, bú mớm, chăm sóc và tỉa gọt nó.
Từ này đã đăng ký "tác quyền", ai dùng thì cho tôi cái " ...nhớ, hàm răng (chứ) cô mình cười (Phạm Duy)" nhé, :-)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét